Có đôi khi
em ngồi thật buồn
buồn như cơn gió
mùa đông
có đôi khi
em cười thật cười
dường như nắng
vừa lên
có đôi khi
nghe lòng rộn ràng
nụ tình
như mới vừa sang
có đôi khi
em ngồi một mình
em về
giữa mênh mông
chiều qua phố
nắng hờn ghen đôi má
chiều qua sông
gió hong tóc mây bồng
chiều qua phố
bước lòng em bối rối
màu hoàng hôn
dâng nỗi nhớ đầy vơi
có đôi khi
trăng về đầu thềm
nhìn em soi bóng
tuổi xuân
có đôi khi
mưa về đầu nguồn
tình em đẫm ướt
hồn anh
có đôi khi
thu về nồng nàn
ngậm ngùi
ôi cỏ dại mong manh
Có đôi khi
em ngồi thật buồn
buồn như cơn gió
mùa đông
có đôi khi
em cười thật cười
dường như nắng
vừa lên
có đôi khi
nghe lòng rộn ràng
nụ tình
như mới vừa sang
có đôi khi
em ngồi một mình
em về
giữa mênh mông
chiều qua phố
nắng hờn ghen đôi má
chiều qua sông
gió hong tóc mây bồng
chiều qua phố
bước lòng em bối rối
màu hoàng hôn
dâng nỗi nhớ đầy vơi
có đôi khi
trăng về đầu thềm
nhìn em soi bóng
tuổi xuân
có đôi khi
mưa về đầu nguồn
tình em đẫm ướt
hồn anh
có đôi khi
thu về nồng nàn
ngậm ngùi
ôi cỏ dại mong manh
có đôi khi
thu về nồng nàn
ngậm ngùi
ôi cỏ dại mong manh.
Lời bài hát đôi khi
Labels:
Nhạc sĩ Hữu Lộc,
Vol 44
0 comments:
Post a Comment